THÔNG TIN TRANG WEBSITE

Xin thầy giải đáp tâm linh

Thảo luận trong 'Hỏi - Đáp' bắt đầu bởi phuctamphapsu, 25/11/18 lúc 10:02.

  1. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Có người gửi thư cho thầy tâm sự như sau:
    "Dạ con chào thầy!
    Hôm nay trước khi gửi đến thầy những dòng chia sẻ này con đã thắp nén nhang trước ban thờ tại gia, cầu xin chư vị tiên thánh độ trì cho con gặp được người thầy chỉ dẫn cho con trên con đường tâm linh.
    Cách đây 6,7 năm theo nhìu người hay nói là con pị hành căn!
    Trước 6,7 năm đó con cũng ko được bình thường, cuộc sống đau bệnh triền miên, gia đình sống chung với cha mẹ thì ko có được sự quan tâm, vì ba con ko lo làm mà chỉ say xỉn đánh đập vợ và con cái. Nhà con đã rất khó khăn lại càng khó khăn hơn. Con học chưa hết lớp 12 thì bỏ vì mún giúp mẹ trang trãi cuộc sống, nhưng vì thiếu học vấn nên rốt cuộc ko làm đc gì, học lóm ui cũng đc khéo tay nên con làm đc rất nhìu việc, nhưng tuyệt nhiên ko chỗ nào làm đc quá 3 tháng và cũng ko bao giờ lấy được tiền.
    Con cứ sống lay lất như vậy ui toàn đi làm chuyện bao đồng ai trong gia đình có việc j là y như việc của con, ui ai quen biết mà bệnh ko có người nuôi là con đi nuôi... ui con thích vào chùa đọc kinh nhưng ko có xe và ở gần nhà cũng ko có chùa nào gần, cứ năn nỉ mấy cô ở gần nhà hay đi đọc kinh cho con theo với. Vào chùa con cứ ngáp riết ko đọc được ui cứ đến mò mẫm các thần tượng như sờ tay, sờ vai, ui tỉ tê nói chuyện cảm giác vui lắm.
    Vài năm sau con được 1 ng bạn cho chiếc xe, thế là con cứ tưởng cuộc sống sẽ khác ai ngờ cũng ko làm được j, thời gian đó con khoảng 23,24 tuổi con sợ nắng lắm, ban đêm thì thức khuya ko ngủ được ban ngày thì cứ trốn ở trong góc nhà và cứ nằm ko mún dậy, chờ tới tối khoảng 6g là chạy ra đường nghe tiếng chuông chùa ở đâu là theo tiếng chuông tìm về, rồi lê tới chân mẹ Quan Âm ngồi khóc, ngồi kể, đến khi nín bặt thì ra về.
    Con tin tâm linh nhưng ko mê tín, bạn bè thấy thế rủ đi xem bói. Con tò mò xem thử, xem nhìu nơi nhưng thấy ko có gì để tin hết, đi đâu ai cũng bảo con này có vong theo, ui kêu con cúng, con trục, nhưng con ko tin. Rồi đến 1 ngày mọi thứ trong cuộc sống của con càng tồi tệ thêm, con quá chán nản, lần này con bạn con bảo xem đi pà này hay lắm! Nó bảo: e thấy c sao đen quá chả làm được gì mà thấy siêng năng giỏi chứ đâu phải lười nhác j! Thế là đi thì đi.
    Con đến cô ấy bảo con: Con này vong nam theo, trục đi ko thui là m ko làm đc j?
    Ko pít sao lúc này con lại có lòng tin, cổ bảo con đóng tiền trục vong 2,5 triệu. Con làm j có số tiền đó nhưng con bạn con nó tháo chiếc nhẫn ra bảo đi cầm, ui cúng đi e thấy c có vấn đề.
    Thế là tới ngày cúng cô ta hẹn con tới nơi thì theo như giờ con pít được là đó là nơi thờ tứ phủ tại gia. Đến đây con rất bình thường, nhưng khi vào lễ con pị 1 lực nào đó mạnh lắm xiết cứng 2 tay ko thở đc. Con khóc, con gào, thì trên sập cô đồng đang hầu. Một lúc sau mới đưa con lên xin nước hạ ban cho con uống, nhưng chưa đc 5p là con pị tiếp cho đến hết lễ con bình thường lại. Ai nhìn con cũng né ra hết, xong khi về là từ đêm đó con ngáp lên tiếng và liên tục, con sợ quá chợt nhớ tới ng chị dâu trên Lộc Ninh bảo trên đó nhìu thầy giỏi, thế là con mượn 500 ngàn đón xe lên tới đó.
    Con kể cho chị con nghe vấu 1 hồi chất vấn thì đưa con đến lại là 1 đồng điện tại gia và cô này cũng kêu con có vong chết nước theo, thế là nói lễ 2,5 triệu. Con ko có tiền nên quay về. Đêm đó con ngáp quá, chị con sợ mới bảo :Thui c cho mượn tiền mai qua lễ ui về trên đó gửi trả lại c 2 triệu còn 500 xem như c cho. Con mừng quá sáng qua lễ cũng pị trói 2 tay, đến khi cổ đặt cái mâm j đó bảo con đội, ui cổ đọc kinh gì đó thế là y như ai quăng con vô lò lửa nóng lắm. Con hét lên 1 tiếng ui ngã vật ra ko nhúc nhích được, con tưởng chắc con chết, ui ai ngờ lúc sau con nghe tiếng gọi con: N... ui e có làm sao ko?
    Con mún trả lời nhưng ko nói được, ng cứng đơ ui con nghe cổ bảo: Thui chết ui con này có căn!
    Một lúc sau con tỉnh và cổ cho con pít fai ra hầu với số tiền mà con ko bao jo pít kiếm ở đâu ra!
    Con đi về và sau khi về tới nhà ng con ngáp liên tục trong trạng thái rất mệt và khi con thay đồ, con giơ tay lên kéo áo tới đâu thì da gà nó chuyển lên tới đó . Con lật đật hạ tay xuống thì bình thường ui con tắm con kỳ ng tới đâu cảm giác da gà nó chạy tới đó và từ đó là đêm nào cũng ko ngủ được.
    Con đi khám thần kinh uống thuốc ngủ 6 tháng mà cũng ko ngủ đc ui. Tới 1 hôm con đang chạy xe ngoài đường tự dưng cảm giác từ trên xuống có cái j nó xuống tới vai thui và ko xuống nữa, vừa chạy xe vừa ngáp vừa giật người bên này ui giật người bên kia, y như có cái j đó xé trong người ui, tự nhiên thiếp đi, sợ quá con cố gắng dừng xe lại và gục lun. Một tí tỉnh lại lạnh lạnh lắm, ráng chạy xe về nhưng ko dám về nhà mà chạy sang nhà bạn gần đó, bay vào phòng run hết người. Thế là 3 cái mền và cả nguyên người con bạn đè lên mà vẫn run dù thời tiết nóng chảy mỡ!
    Từ hôm đó là con ca con múa ui ngã vật ra bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu! Con hoảng loạn lắm! Và con đi tùm lum nơi nào đọc kinh con về và nơi nào có thầy đồn hay hay là con mò về cho bằng đc . Nhưng ko ai pít con pị j. Tới nơi thờ Mẫu Diêu Trì con khóc, con múa, ng ta bu vô quật con xuống đánh con đau nhưng ko la đc và ui ngồi thiếp đi trong tư thế khoang chân ko thoát ra đc. Ui con đến đó xin tu tập đọc kinh Mẫu nhưng kỳ lạ là đến đó là con khoanh chân ui thiếp đi ko đọc kinh đc, dù ai nói j con đều nghe đều pít chỉ ko kêu đc và nói đc thui!
    Cô chủ điện thờ trong đó cho con quy y Mẫu ui bảo con làm công quả, ui lấy dây đỏ nguyện trước ban thờ cho con đeo cổ đeo tay, nhưng tình hình ko khả quan, mà nơi đó có nhìu cô quy y trong đó mỗi lần thấy con vậy là chửi dữ lắm! Con sợ nên theo đc gần năm con mắc cỡ quá ko về nữa ui con nghe có ông sư hay lắm, thế là con tới trình bày ông chửi bảo :Vong ma đeo bám chứ căn j? Ko có căn nào hết chỉ có Phật
    Nói tới đó 2 tay con lại pị trói ra trước ngực đau mà ko thở được con khóc! Thế là ông ta lấy cây kim to ra đâm cả chục mũi vào giữa lưng con, ui nặn máu ra mà giữa lưng con ko ai đụng hay chạm vào đc nơi đó lúc nào cũng toả ra nóng ghê lắm! Con hét lên ui ng ta bê con ra ngoài, lúc sau con tỉnh!
    Con pị khoảng gần 2 năm như vậy, ba mẹ và nội ngoại, bạn bè, ko ai tin. Gia đình con bảo ko có thánh thần j hết chỉ có phật thui! Thế là con vô phương cứu chữa . Con bỏ nhà đi lang thang, nhưng ko ở dơ đc đâu con sợ dơ lắm! Ui cơ duyên con gặp 1 người bạn có người dì ăn lộc bói bài trên Bảo Lộc Lâm Đồng thế là đưa con lên đó! Lúc đó con sắp mất hết vía lun ui nggười lơ mơ và lun trong trạng thái thiếp đi!
    Lên trên đó đưa con vào đền, con vừa thấy tượng ko pít sao miệng thốt lên: Cha ơi mẹ ơi con tới trễ
    ui tới tính ôm lấy tượng, người ta đưa con ra ngoài vì ko phải phép. Sau đó có mấy dì (người lạ chưa quen pít ạ) thấy con vậy mới đưa đẩy tới ng này ng kia, ui góp tiền cho con hầu. Sau đó con về chờ tới ngày ra hầu thì khuya cứ từ 11 giờ ai lôi con đến trước ban thờ con tự lập trong nhà thuê, ko pít sao con lập thờ Mẫu, thờ mẹ Quan Âm, ui ai nói trong tâm trí con thờ gia tiên thế là con tự lập và nguyện: Gia đình ko ai tin nên ko thờ gia tiên cho phải phép, các vị linh thiêng ai theo con con xin thờ hết. ui cứ khuya lôi con tới ban thờ ngồi thiếp đi như thiền, ui bà tổ cô( con chả pít tổ cô là gì đâu) tự dưng miệng con thốt lên: Ta là tổ cô của ngươi đây và tá khẩu chỉ dạy đọc kinh!
    Sáng mai con tỉnh con đi hỏi Tổ cô là ai mà cũng ít ng bít lắm!
    Ui trước ngày hầu con về Bảo Lộc tự dưng cô kia bảo người mày còn vong nước theo mà hầu cái gì?
    Thế là cái cô dẫn trình cho con cũng là ăn lộc thầy cúng mới đưa con về điện của cổ và ai đó lập tức nhập vô con mở khẩu là 1 vong nam chết nước, khai tên họ, thế là cổ bảo con chạy ra sắm lễ và làm lễ. Khi cổ nói j đó đầu con gật gật và ngã ra đất. Sau khi tỉnh lại mọi việc con đều nhớ hết chỉ là ko cưỡng lại đc. ui sáng con lên hầu ko ai chỉ dẫn 1 điều j hết, lúc chuẩn pị lễ vai trái con ai đè nặng lắm ko chịu được thế là cái ông hầu dâng bước đến phát vào vai trái con 3 phát tưởng gãy vai, nhưng sau cảm giác đó thì pị y như cũ! Khi cung văn lên con mơ đi và có lực j đó theo từng giá hầu cho con múa, cho con cười, cho con xoay, cho con , đi đến nỗi con hoảng vì pít có ai đang điều khiển con.
    Xong lễ hầu con cứ thấy ức, khóc và thốt lên: Hầu thiếu giá ui (lúc đó con chưa pít 1 tí gì về tứ phủ hết) ui trong lễ hầu giá quan về con nhớ là con cũng mở khẩu nói mọi người trợ cho con ra đàng mở phủ, sau này con sẽ giúp được cho rất nhìu người. Mọi người nhao nhao : Quan mở kho cho nó chứ tụi con ko có tiền
    Ui thế là miệng con nhoẻn cười ui se giá! Vậy mà nhân duyên sao đưa đến mấy dì lại trợ duyên cho con mở phủ sau 5 tháng! Và tự dưng ko pít sao ai tới con, con cũng nói được phần âm nhà người ta ui có khi đọc địa chỉ nhà tay con chạy chạy trước mặt, ui con thấy mường tượng nhà như thế nào, có cây có giếng bên nào. Ui trong 1 lần dì kia bảo con đến dự lễ mở ngục gì đó cho nhà ai, con sợ lắm vì đến nhà ai con cũng ngáp, ui con cũng thấy vong hay gia tiên nhà người ta như thế nào, nhưng dì bảo phải đi!
    Thế là con đi! Đến đó đông lắm, xong con tìm 1 góc ngồi xuống ui ngáp xong ng lắc lư, ui mắt nhắm lại con nghe cô thầy đó bảo nay mở ngục cho ông j đó ui ông về chưa, cổ kêu tới lần thứ 3 người con ghê lắm miệng ko kìm đc nữa ui thốt lên: Ta về đây ui ta về đây ui!
    Lúc đó con tự hỏi vậy chuyện j đang xảy ra zay nhưng ko vùng ra đc. Xong lễ con mở mắt ra, 2 tay lạnh ngắt và sợ quá con hét um sùm . Cô thầy bắt con sám hối vì ko fai phép. Sau đó dì kia đưa con lên Bảo Lộc mướn nhà và lập điện cho con thờ. Người ta tìm đến vì nghe con như zay đông lắm. Con sợ lắm, con trốn, đóng cửa trốn trong nhà. Nhưng mấy dì bắt con fai ra xem cho ng ta và nhận lễ. Thầy cúng, còn con ngồi đó con sợ lắm, vì mỗi lần có lễ cúng người ta toàn vào con thui. Sau đó con mệt lắm bỏ cả ăn và tâm lý hoảng loạn, ui nhìu người nói con giành chén cơm nên báo công an vì con chưa đăng ký đc tạm trú . Con chạy tất cả 5 lần! Thật ra con ko mún xem cho ai hết nhưng hoàn cảnh của con pị bắt ...con di chuyển điện và người ta cứ tìm đến. Sợ quá giờ con lại về ..... thuê nhà tiếp tục thờ, ko xem ko coi vì con còn chưa pít bản thân con như thế nào nữa!
    Nhưng thầy ui! Khổ lắm! Con ko bình thường như ng ta, con ko làm j được bệnh suốt, ui đi đâu đến đâu cũng nghe kêu, ui mắt nhắm lại người đảo ghê lắm! Con ko làm đc j và cũng ko ai lo cho con. Hiện jo con sống bởi 1 người bạn cưu mang hằng ngày. Con thắp nhang nhưng ko đọc kinh được và hay lắc lư, cũng ko dám đi đâu. Hoàn cảnh con ko ai chỉ dẫn để pít tâm linh và căn mạng của mình. Con lại ko giỏi về mạng. Con cũng lên mạng tìm đọc về tâm linh nhưng trong lòng ko thuận và đầu tự dưng cứ lắc, nhưng vô tình con đọc được bài giảng của thầy đầu con gật liên tục.
    Khi nghe bài giảng của thầy con ra trước điện lên nhang và khấn xin bề trên chỉ dẫn cho con gặp được người thầy chỉ dẫn, nếu đúng xin cho con cơ duyên được gặp. Ui con ngồi xuống nghe tới đâu con ghi tới đó và hỉu ra việc. Ngày con tìm để vào trang của thầy ko được người con nóng nảy lắm! Con mò mẫm riết mà ko vào được . Con lại thắp nhang xin ui tự dưng con đăng ký được con mừng khóc lun thầy ạ!
    Nay con viết gửi đến thầy 1 ít tóm lược mà ko pít thầy có nhận được ko!
    Mong cơ duyên đưa tới cho con được gặp trực tiếp thầy để được khai sáng, để con pít con fai thờ cúng và học tập những j? Thầy ơi! Người con lạ lắm ko lúc nào được bình thường, mong thầy nhận được trang thư này! Con mong thầy!"
     
  2. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Thầy đã phê duyệt cho Thanh Nữ làm thành viên.
    Nếu trò đăng thông tin bổ sung gửi cho thầy thì đăng vào mục Tâm Sự - Giao Lưu hoặc gửi thư email cho thầy
     
  3. Học Nữa

    Học Nữa Tiến Sĩ

    Tham gia ngày:
    23/5/18
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    181
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Thưa Thầy,
    Thưa các anh chị, các bạn đồng môn...

    Đọc xong bài của bạn ở trên. Con chỉ muốn nói 1 điều:

    Nhìn lại mình, con quá may mắn !

    Còn mong điều gì nữa đây, khi con được Bề trên che chở, được Gia tiên độ trì, được Thầy chỉ dạy, được gặp các anh chị em đồng môn như thế này...

    So với tình cảnh bi ai như bạn kia, thì còn mong điều gì nữa đây... Giữa kiếp người này... :(:(:(

    Quá cảm động, mong sao bạn sớm tìm được sức khỏe, niềm an lạc trong hào quang nhân ái tâm linh...
     
  4. Yến Bình

    Yến Bình Guest

    Con thưa Thầy. Con đọc bài của bạn ấy con thấy thương cho bạn ấy quá. 7 năm sống vật vờ khổ sở lại vô ích đến mức phải lang thang bỏ sứ mà đi. Thế mới biết nghiệp đã gây ra thật đáng sợ. Cơ duyên gặp được Thầy là đã được cứu rồi. Chuyện tâm linh của bạn ấy không có chuyên môn con không dám đoán bừa nhưng con nghĩ nếu không được Thầy cứu giúp chắc chắn bạn ấy sẽ cứ thờ tự như vậy và rồi chết đi sẽ phải hầu hạ dạ vâng cho bọn yêu ma quỷ qoai.
    Con nghĩ bản thân bạn ấy đã vô cùng cố gắng đấu tranh để có được cơ duyên này. Con cũng mong Thầy ra tay cứu giúp bạn ấy ạ
     
  5. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Thầy nhận được thư hồi đáp :
    "Dạ con chào thầy!
    ........................
    Con từ pé ko có điều kiện để học tập nên ko rành về mạng để được vào trang mạng này, mọi thứ con đều nhờ bạn giúp nên con còn thiếu sót điều gì xin thầy chỉ dẫn ạ!
    Con đã đọc bài dạy tâm linh của thầy rất nhìu lần.
    Tình trạng của con hiện giờ đầu óc rất lơ ngơ. Nhìu khi đang nói chuyện với ai đó tự dưng con im bặt vì ko nhớ đang nói j. Con xem trên mạng rất nhìu bài viết tâm linh, nhưng ko hỉu sao con có cảm giác rất lạ khi nghe thầy giảng người con nó cứ nóng lên chạy rần trong người và pị đảo đầu đồng dữ lắm ko thể mở mắt lên được. Tình trạng con hiện giờ ko dám đi đâu hết. Con đến nhà ai hay đứng chỗ nào ngoài đường là con ngáp, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, tim đập loạn xạ khó thở và người con lắc qua lắc lại y như có người đẩy con. Ui đầu con pị đảo, mắt cố gắng lắm cũng ko thể mở lên được, cặp chân mày của con giật lên giật xuống liên tục và miệng con giật qua 1 bên, giữa lưng con nóng lắm thầy ơi!
    Còn khi con lên nhang (con người gốc .....gia đình ko ai người miền Trung cả) nhưng khi con lên nhang con lại nói tiếng người miền Trung và ai đến mún thắp nhang con ngáp và ụa dữ lắm, sau đó có ai đó thúc con nói và ko hỉu sao tự dưng con thấy có phần âm (có khi là cậu, có khi là cô tại gia theo hoặc ông chú, ông bác, hay cả bà tổ cô. Còn người nào đến nơi con thờ, nếu người đó có căn tự nhiên cái đầu con như có lực, y như ai ôm đầu con và di chuyển tới tôn tượng đó và con pít ng đó có căn vị nào quản mệnh. Còn 1 chuyện nữa thầy ơi! Tay trái con cứ pị giơ lên và lắc mạnh lắm, có khi có lực di chuyển qua lại lên xuống.
    Khi con nghe 1 vấn đề tâm linh gì đó, tự dưng đầu con gật liên tục, có khi lắc liên tục, có hôm khớp cổ con tưởng trật lun, còn cánh tay trái ko nhấc lên được. Con ko được chỉ dẫn, ngày hôm nay con được thờ phụng như vậy con cũng ko pít là bắt đầu từ đâu, nhân duyên gì, nhưng người mà dẫn trình cho con ra đồng mở phủ thì ko chỉ dẫn bất kỳ chuyện gì cho con.
    Hiện tại con thờ nhưng con ko pít gì hết (như phải đọc kinh gì và thờ tự ra sao cho yên căn yên mạng) và cái con sợ nhất là khi đủ nhân duyên, con đi đến nơi có thầy pháp đang làm lễ như mở ngục thì vong linh về con )
    Thầy ơi con viết cho thầy những dòng này với tâm trạng rất hoảng loạn. Con ko pít mình phải làm sao? Vì hiện tại gia đình ko ai nhìn con bởi vì ko tin có thần thánh chỉ tin có Phật thui!
    Con giờ được sự cưu mang của 1,2 người, con ko thể làm gì được hết và ko dám đi đâu hết. Con thấy con sống rất vô dụng và người con ko bao giờ cảm thấy khoẻ.
    Con xin thầy giúp con! Cảm giác của con bây giờ là rất mún, rất mún gặp thầy, xin thầy cứu con đi ạ!
     
  6. Học Nữa

    Học Nữa Tiến Sĩ

    Tham gia ngày:
    23/5/18
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    181
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Chưa thực tế nhiều, con không thể tưởng tượng trên đời này có xảy ra trường hợp như bạn ở trên (chưa gặp bao giờ).

    Kiến thức hạn hẹp, con không biết nói gì cả.

    Xin được lắng nghe Thầy giảng ạ.
     
    Lê Thanh Tuấn and Yến Bình like this.
  7. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Thầy nhận thư hồi đáp :
    Dạ con chào thầy!
    Tối qua sau khi gửi tin nhắn cho thầy xong con ngồi bất động tới 1h sáng thì người mới được thả lỏng, lúc đó con mong tin nhắn của thầy lắm, nhưng ngó đồng hồ thấy cũng 1h ui nên nghĩ sáng mai chắc sẽ nhận được tin nhắn của thầy, con ráng nhắn lại xong tay bấm gửi ui thiếp đi lun. Giờ con tỉnh giấc đọc tin mà ngáp liên hồi , người con đảo liên hồi khó chịu lắm thầy ơi, giữa lưng con vẫn nóng lắm, bên lỗ tai trái của con có 1 lực hút sâu vô làm mất âm thanh bên ngoài, con phải lắc đầu vài cái thì mới trở lại được, Chân mày con thì đá liên tục ,tim đập nhanh ko thở được và đầu thì gật liên tục tay trái của con rung liên hồi.
    Với tình trạng của con bây giờ ngộ lắm thầy ơi! Thầy có thể đặc cách riêng cho trường hợp của con được gặp thầy 1 lần ko ạ!
    Còn 1 việc nữa ạ! Khi có ai nghe mún gặp con thì con sợ lắm con ko mún gặp ai hết cảm giác ko thích, nhưng có nhiều người họ tìm tới trước cửa, con cố tình nằm lì ở trong phòng cho họ kêu tí rồi họ về nhưng ko được thầy. Họ kêu đến tiếng thứ 3 thì trong đây con ngáp dữ dội, người con nóng bừng bừng lên và theo 1 quán tính con thay đồ và ra mở cửa trong trạng thái bừng bừng.
    Khi họ vào con thấy người con tê hết và tay trái con quặt ngược ra phía sau, chỉ vào họ thì con thấy người này có vong theo và người đó mắt họ lúc đó quắc lên ghê lắm, nhưng ko hiểu sao lúc đó con ko thấy sợ và con lên nhang.
    Khi con lên nhang thì có ai đó cho con biết là hỏi tên họ năm sanh địa chỉ đi.
    Con hỏi xong con khấn theo quán tính thui chứ ko ai dạy hết, thì con chuyển sang 1 thứ tiếng gì con cũng ko biết nữa y như là tiếng miên tiếng mọi, rồi chốt hạ là câu cuối ' tăng tăng tăng tăng", thì vong theo người đó đi ra và lúc đó con có cảm giác là họ sẽ ngã, con tiến lên và đẩy cái lót ngồi canh tư thế ngã của họ, thì y như rằng họ ngã ngay vào đó! Đợi 1 tí họ tỉnh con tiến đến ban thờ ngài địa tạng xin chun nước rồi đọc cũng cái tiếng ban nãy và họ tỉnh họ kể lại cho con nghe!
    Những việc làm này con ko biết nhưng lúc đó y như có ai trong tiềm thức hướng dẫn cho con đó thầy!
    Lúc con đọc tiếng đó con thấy người ta gầm gừ ghê lắm! Cảm giác là muốn bay lại cấu xé con hay sao á!
    Xong lại hướng cho con lến 3 cây nhang chuyển về phía sau ngay lưng người ta bắt đầu từ cổ xuống lưng và niệm tiếp, xong dâng 3 cây nhang đó lên công đồng và quay sang nói giọng miền trung bảo họ là về làm được 3 đ thì xài 1 đ còn 2 đ phóng sanh làm phước bố thí đi . Nói xong con trở lại trạng thái bình thường.
    Sau khi xong việc người con mệt lắm! Con vào nằm tí mới tỉnh được!
    Và có chuyện này nữa khi con đến đền có 1 người được người bị ốp nhập gọi là thầy thì người thầy đó cứ ngồi xin cho người bị ốp nhập đó tỉnh, nhưng người thầy đó càng xin thì người bị ốp càng la hét. Con đứng ở xa nhìn thấy cảnh đó tuy rất sợ nhưng tâm thương cảm quá và tự nhiên ai đó trong vô hình bảo bên tai 'ngươi lại đó đi' và con tiến lại mà chân bước ko kiểm soát được.
    Con tiến tới nghe thầy đó xin như vậy: " Lạy quan! xin quan thương cho lính ghế vì còn non trẻ chưa biết đường lội, quan nắm tóc mai, quan lôi tóc gáy cho nó về đây, thì quan giơ cao đánh khẽ cho nó có kim ngân bạc xuyến mà nó bắt ghế ra hầu quan ạ! Con kêu thay lạy đỡ ạ!", thì người đó có vẻ dịu lại nhưng vẫn khóc và ko tỉnh, xong con nghe được và thấy bà tổ cô người ta chứ ko phải quan nào hết, con vọt miệng bảo : "Cô kêu bà tổ cô người ta dẫn đường chỉ lối cho con cháu về đây, thì xin bà chỉ bảo chứ cô kêu vậy ko tỉnh được đâu?" , thì cô đó nhìn con và người bị ốp đó tỉnh bóng.
    Con ko dám bình luận việc âm nhưng có rất nhiều người vì đồng tiền mà làm trái với thiên định, người ta ko có căn chỉ bị ốp nhập thì phán ngay căn quả bắt người ta ra hầu, còn người có căn thì họ chỉ dựa vào Lục thập hoa giáp để xem bản mệnh đầu đồng nhưng thực ra ko phải thầy ạ!
    Rồi con thấy đa số nhiều người xưng danh, xưng diện, đến cửa đền thí dụ cô đó tên Nga tự xưng có căn cô Bé, rồi xưng với người còn ngu ngơ là "cô bé Nga" rồi kéo người này, chèo người kia, bảo cắt duyên âm đi! Rõ ràng người ta ko có duyên âm chỉ có nghiệp thui! Con khó chịu trước những cảnh như vậy nên bước tới tính nói cho họ hiểu, thì có phần vô hình ngăn con lại bảo " Ngươi ko được can dự vào việc này" và chân con ko thể bước tiếp được.
    Khi con quay về điện thờ tại nhà con lên nhang và khấn y như nói chuyện với người lớn chứ ko nghĩ là đang tấu đối với nhà Ngài Con nói " tại sao con ko được can dự vào rõ ràng người kia làm sai nhà ngài dạy con ko được vì đồng ngân bạc xuyến mà làm sai nhà ngài cho con nghe con thấy sao nhà ngài ko cho con nói cho ng ta biết" thì con nghe bên tai "tuỳ theo duyên nghiệp của mọi con người, ngươi ko được làm thay đổi âm dương" và miệng con bất giác cười và con trở lại là con!
    Còn tới nơi cúng thí dụ như kêu vong về thì đầu con lắc, con tiến tới nói với thầy cúng đó là vong ko được về vì thiếu sót nghi thức lễ. Con nghe được hết thầy ơi , như có buổi lễ tại điện kia con nhang xin lễ mở ngục cho gia tiên, người thầy đó cúng có cho 1 con bé kia ngồi bảo đây là cô đồng, tí gia tiên sẽ về cô đồng này gia đình mình có việc gì thì cứ hỏi nhé! Nhưng con thấy con bé đó ko được làm như vậy, chẳng ai về được con pé đó đâu và con biết người sắp bị là con, nên con nhanh chân chạy ra ngoài thì sau khoá lễ ấy con nghe người quen kể lại vong về con bé đó ăn cơm, nó ăn món này khen ngon và chê trà sữa ko ngon. Con chán quá vì con biết vong về chỉ nhắm mắt ko mở được mắt và ko ăn như người, vong chỉ hít và ngửi thui có khi cổ họng ko dùng cơm được chỉ xin hít bát cháo hoa.
    Thầy ơi đi đâu cũng thấy những cảnh đau lòng như vậy, tại sao rõ ràng cái người thầy đó được ăn lộc cúng nhưng lại xưng danh là pháp sư và làm những chuyện giỡn mặt với tâm linh như vậy? Có ai biết được 1 người đồng thầy thực thụ là 1 người như thế nào và 1 người pháp sư như thầy nói là chính danh thì như thế nào ko? Người tài thật sự thì ẩn còn người xưng danh thì quảng bá nơi nơi!
    Con viết cho thầy những dòng này với 1 tâm trạng bay dữ lắm!
    Con biết thầy là 1 người thầy mà con tìm kiếm, con xin thầy cho con được gặp. Nhân duyên tới ngày hôm nay đã cho con tìm tới thầy qua những bài giảng tâm linh rất hay và con cảm nhận rất đúng, nhiều thầy tiếp nhận đệ tử vì nhiều lý do, nhưng con biết được người thầy chính danh chỉ tiếp nhận đệ tử khi đúng căn duyên. Con xin thầy
     
  8. Học Nữa

    Học Nữa Tiến Sĩ

    Tham gia ngày:
    23/5/18
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    181
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Như bạn nói, người Thầy chính danh chỉ tiếp nhận đệ tử khi đúng căn duyên.

    Cám ơn bạn rất nhiều !

    Mong bạn sớm tìm được niềm vui an lạc trong hào quang êm dịu của Đạo...
     
  9. khuongtunha

    khuongtunha Guest

    Đọc tâm sự của cô bạn ở trên con nhận thấy người này có khả năng tiếp thu và sự hiểu biết tâm linh rất khá. Nếu so sánh với một số trò trong lớp Tầm Sư Học Đạo của thầy có thể nói không kém phần ngang ngửa.
    Cách viết văn của người này đôi lúc con thấy giông giống với cách viết của thầy, ngắn gọn, súc tích, đầy đủ và chứa đầy sự tư duy sâu sắc, hiểu đời, hiểu người.
    Nếu được thầy tiếp nhận và giúp đỡ, con nghĩ cô bạn này thực sự có thể dùng khả năng và hiểu biết của mình để cứu khổ độ mê cho nhiều người.
    Mong là được như vậy!
     
  10. hoamamxoi

    hoamamxoi Phó Giáo Sư

    Tham gia ngày:
    8/5/18
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    279
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nữ
    Nơi ở:
    Hà Tĩnh
    Mong sao cho bạn gái có trong bài viết ở trên chủ đề gặp được người thầy am hiểu tâm linh để dìu dắt, giúp đỡ, định hướng cho con đường hành đạo trong thời kỳ mạt pháp này.
    Thực sự mình cầu mong như vậy!
     
  11. Yến Bình

    Yến Bình Guest

    Con cũng có cảm giác bạn ý sẽ giỏi. Suy nghĩ và hành động nhân từ hiểu biết xuất phát từ việc ngộ đạo mà ra
     
    Last edited by a moderator: 29/11/18 lúc 22:19
  12. Lê la

    Lê la Guest

    Bạn Thanh Nữ chắc là Đồng Soi Căn Nối Quả Gọi Hồn rồi, không biết bạn có ở miền bắc không.
    Thưa thầy, con nghĩ bạn ý lĩnh hội và phân tích kiến thức của thầy rất tốt, đối với ban ấy kiến thức của thầy quý lắm, mới trong trạng thái bay bay mà viết nên những lời tỏ tường như vậy ạ.
    Bạn thanh nữ ơi, cố lên nhé..
     
  13. Giống như ý kiến của các bạn nêu trên, con rất thương cảm với hoàn cảnh bạn Thanh Nữ . Con cảm nhận bạn này là người thiện tâm, trong sáng. Dù trong hoàn cảnh khó khăn mà không bị chi phối bởi đồng tiền, vẫn kiên định, vượt qua cản trở của nghiệp lực với tinh thần cầu thị học hỏi, tìm về chính pháp. Mong bạn luôn vững tâm và sớm gặp được thầy.
     
  14. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Thầy nhận thư hồi đáp tiếp theo:

    Con cảm ơn thầy đã kiên nhẫn nghe con trần tự.
    Con là người ko tham cầu điều gì hết, bởi con biết cõi trần là cõi tạm. Con rất muốn sống cuộc sống của người bình thường,có thể đi đây đó và làm tất cả mọi việc mà mình mơ ước. Con tin thầy 1 niềm tin ko nói lên được, có 1 cái gì đó thôi thúc con phải ra gặp thầy. Lời của con qua tín nhắn có lẽ khiến thầy cảm thấy con u mê, lầm lạc và cố chấp, nhưng có 1 điều con mong thầy hiểu và thương con, va con mong thầy ko bỏ con lại trong lúc này.
    Nếu với 1 người khác ko phải là con thì với những thứ ko bình thường như vậy họ sẽ nhân rộng lên để làm bậy. Nhưng đối với con sự khác thường ko đúng mà là sự khác thường rõ ràng như ban ngày, nhưng con ko lấy đó và liên kết với người khác làm bậy . Con lắng nghe cơ thể mình, để ý từ lời nói việc làm, xem xét mọi thứ có thể để tránh đi những gì mà trái với nhân quả. Từ việc điện thờ có mặt ngày hôm nay, cho đến tấu sớ kêu cầu cho mọi người ngày hôm nay, bản thân con cũng ko rõ nên con mún gặp thầy.
    Con ko mang sự cố chấp theo khi gặp thầy, mà cái con mang theo là niềm tin để được khai sáng và làm những gì cho đúng. Con ko tự lập điện, con cũng ko có đồng nào để trình đồng mở phủ và con cũng ko biết tí gì về tứ phủ hết, mà mọi việc lại ra như ngày hôm nay, chính vì sự khác thường ko tìm được nguồn gốc và chính vì con nghe, con cảm nhận thấy sự việc, nên con mới tin là con có căn quả và ráng thờ tự dù bản thân muốn tắt thở. Đôi lúc con muốn buông bỏ nhưng ko dám.
    Nay thầy đã chỉ dẫn, trong con ko tham cầu vọng tưởng mà cảm thấy nhẹ người, nên xin thầy cho con gặp thầy để tất cả những gì con thắc mắc hay chưa hiểu và việc sắp tới đây ra sao xin thầy dạy trực tiếp cho con. Con xin thưa thực sự với thầy việc đi xa với con bây giờ rất khó khăn, nhưng con ko nghĩ tới chuyện đó tí nào, mà chỉ trông thầy đồng ý cho con được gặp thì chuyện kế tiếp con mới dám nghĩ tới.
    Con mong thầy đồng ý lắm! Con là người hiểu vì sao thầy ko muốn gặp bất cứ ai hết, vì ko phải ai cũng sáng mà 10 phần thì 9 phần đều là u mê, cố chấp, ko thích làm người mà chỉ thích được làm Tiên, làm Thánh. Thầy chỉ độ cho người hữu tâm và thật sự có duyên, nhưng cuộc sống phiền phức, muốn giúp người nhưng đôi khi ko thể giúp được lại còn mang thêm phiền toái.
    Thưa thầy hoàn cảnh con vá cái điện thờ này có rất nhiều thứ mà con chưa trình bày được, con ko nghĩ là mình lập điện thì bề trên sẽ bảo hộ cho mình, nhưng trước đây tìm người để chỉ dẫn con còn ko có duyên, thì hằng ngày cứ lấy các ngài làm nơi kêu cầu và tỉ tê mọi chuyện thôi thầy ạ. Con nghĩ là con có duyên với thầy nên mới được thầy lắng nghe và chỉ dẫn với sự kiên nhẫn nhắc đi nhắc lại nhiều lần như vậy.
    Nay con xin thầy cho con được thoả nguyện và có đủ tự tin ko sợ hãi, sau khi gặp thầy rồi thì tự tay con hạ tất cả lô nhang xuống hoá đi và hạ tất cả các cung ban thờ xuống. Thầy ơi còn nhiều chuyện về cái điện này lắm, nó lên quan đến rất nhiều người, nay con giải đi thì con cũng muốn giải tất cả cho tất cả mọi người, trong đó người giúp con cũng rất nhiều. Con xin thầy, con hoá giải cho con thôi thì con ko an lòng, nay con xin thầy trợ duyên cho con để hoá giải cho nhiều việc mà do ko hiểu biết nên con đã làm theo sự chỉ dẫn của 1 số vô hình ốp nhập vào con để làm việc.
    Con xin thầy cho con được gặp thầy sớm, thật sớm trong nay mai, để sau khi con về con có thể giải hết, giải hết cho con và mọi người, thì tâm con đến chết mới an được! Con mong thầy đồng ý lắm! Xin thầy thương con vì gần 3 năm rồi, quá nhiều chuyện đã xảy ra rồi, cũng chính vì lòng thương người nên con đã làm theo sự chỉ dẫn của phần âm, nay với sự thành tâm mong cầu được làm đúng con xin thầy cho con 1 cơ hội để được giãi bày tất cả mọi việc mà giải đi cái điện này, cho ko riêng gì con mà tất cả mọi người cũng được an!
    Con xin thầy chấp thuận lời con cầu xin!
     
  15. GiangNguyen

    GiangNguyen Guest

  16. Nhung Bui

    Nhung Bui Guest

    Dạ thưa thầy, trong các thành viên của diễn đàn. Trò đặc biệt quan tâm câu chuyện của Thanh Nữ. Không hiểu sao từ buổi đọc được câu chuyện của chị qua sự chia sẻ trên đây của thầy, trò luôn băn khoăn không biết giờ này chị Thanh Nữ đã được yên ổn chưa hay vẫn còn lận đận, lao tâm khổ tứ như vậy. Trò cũng thấy video chị Thanh Nữ hầu đồng mà thầy đã chia sẻ. Dạ, như vậy có phải chị Thanh Nữ giờ đã yên căn bản mệnh rồi không ạ? Chị đã được thầy cứu rồi đúng không ạ?
    Trò cảm ơn thầy nhiều ạ!
     
    phuctamphapsu thích bài này.
  17. phuctamphapsu

    phuctamphapsu Moderator

    Tham gia ngày:
    10/5/18
    Bài viết:
    337
    Đã được thích:
    1,336
    Điểm thành tích:
    60
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    TP. Hồ Chí Minh
    Thanh Nữ gửi thư cho thầy nhưng do nhiều nguyên nhân khách quan và chủ quan, thầy chưa thể giúp được.
    Sau đó Thanh Nữ cũng không liên lạc với thầy nữa, nên thầy cũng không rõ giờ tín chủ đó tình hình ra sao.
     
  18. Nhung Bui

    Nhung Bui Guest

    Dạ trò cảm ơn thầy đã trả lời. Trò tin mọi sự tùy duyên. Chị Thanh Nữ đã được biết đến thầy nhưng có thể chưa đủ duyên. Trò tuy hiểu biết còn nông cạn nhưng cũng phần nào nhận thức được sự việc và hành trình của chị Thanh Nữ còn long đong. Không biết có phải do nghiệp lực hoặc oan gia trái chủ của chị đeo bám nặng quá. Chỉ mong chị sớm sáng tâm và hữu duyên để sớm yên ổn và vượt qua mọi kiếp nạn.
    Càng nghĩ trò càng nhận thấy mình may mắn, hữu duyên, hữu phúc được biết và được nghe những bài giảng của thầy để không khiến bản thân mình lâm vào con đường tạp tu, vọng tưởng, để sáng mắt, sáng lòng. Trò xin thành tâm tri ân công đức của thầy ạ. Trò mong các anh, chị, em - những người có duyên với đạo Tứ Phủ, ai nấy đều may mắn hữu duyên tìm được người thầy tài - tâm - đức để chính đạo sẽ luôn là ánh sáng soi đường cho mọi người.
     
    phuctamphapsu thích bài này.

Chia sẻ trang này